Dân Chơi 9X

Posted by Cuong Oz 0 comments




Hậu Hà Thành 2006 sẽ không nói đến những cuộc "chạy đua vũ trang" hay "trang phục tự chọn"...bởi công bằng mà nói thì nguồn "đạn dược" cũng như chất chơi của bậc "hậu bối" khó có thể vượt mặt qua các bậc đàn anh được. Nhưng "tuổi trẻ nhiệt huyết" với phương châm " thà một phút huy hoàng rồi vụt tắt", thế hệ 9x vẫn đang ngày khẳng định cái TÔI của mình trên con đường trải thảm đỏ của thế giới dân chơi.



Trong phần đầu này, xin được đề cập tới 1 vấn đề cũng khá nóng bỏng hiện nay trong giới 9x đó là ĐI SÀN. Đa số các sàn dành cho dân teen thì mở cửa sớm hơn so với các sàn dành cho giới 8x. Thường thì sàn của sân teen bắt đầu từ 8h và kết thúc lúc 11h tối. Vì vẫn còn đang nằm trong "tầm kiểm soát" của các cụ, và cũng vì trình độ còn non nên chưa thể "dạt vòm" đi đêm được. Phần "trang phục tự chọn" của dân 9x cũng khác nhiều so với dân 8x. Thay vì ăn mặc sexy, đầy nóng bỏng và rực lửa như dân 8x là phong cách HIPHOP. Nam thì áo phông rộng, quần "ị đùn" , đeo thêm vài cái dây chuyền kiểu "Hong Kỳ" hoặc "Hàn Cỏng" để thêm phần "stylish". Còn về phần chị em thì dường như đang "khơi dậy lại truyền thống" với những chiếc YẾM cách điệu để hở tấm lưng trắng muốt với làn da "mịn màng như dùng kem dưỡng da Pond".






Khác với các bậc tiền bối với những phi vụ "bay" liên miên để rồi phải ngồi bóc lịch, dân 9x đã rút ra nhiều "kinh nghiệm xương máu" cho mình hơn. Thay cho những màn " rượu tràn bờ" hay "cắn thuốc để lên trển" thì dân 9x chỉ cần 1 chỗ để có thể "gửi hồn vào gió". Tại HCM chắc dân tình không còn xa lạ gì bar Cộng Hoà hay Bến Thành với 90% là dân 9x. Còn ở HN thì bar Toilet cũng đang nổi lên như 1 điểm đến của dân 9x vào mỗi tối.



Thường thì dân chơi 9x hay lên sàn theo "phi đội" và ăn mặc theo 1 gu thống nhất để dễ "nhận dạng" và gây dựng "thương hiệu". Tất nhiên là phi đội nào cũng muốn chứng tỏ mình là nhất với những màn biểu diễn khiến dân tình phải "mắt chữ A mồm chữ O" vỗ tay tán thưởng 

Với những "Vũ điệu thần tiên" được mang đến từ các Dj, các đôi "tình nhân" trẻ đang "hoà lại thành một thể thống nhất" tận hưởng cái cảm giác " đê sa mê"...Tất nhiên là trong cái khung cảnh hỗn loạn đó, không thiếu gì những đôi nhảy đẹp với các màn biểu diễn đầy bốc lửa như những vũ công chuyên nghiệp được trình diễn từ sự cổ vũ nhiệt tình của đám đông đứng ngoài, Thế là các động tác từ ưỡn ngực đến lắc mông, cao trào hơn là những động tác người ta chỉ nhìn thấy trong phòng the...





Khi đồng hồ điểm sang 11h đêm cũng là "giờ tan chợ". Những "vũ công" nam đầy tiềm năng và nhiệt huyết bây giờ thì đang kéo nhau phi xuống bãi để xe và cùng nhau "đóng " về nhà thật nhanh trước giờ "giới nghiêm " của ông bà già.Các em gái "tuổi trăng tròn" thì vội mặc thêm 1 lớp áo ngoài để trở về bản chất "con ngoan trò giỏi" trước khi trình diện các cụ với lý do "vừa đi sinh nhật bạn con về"



Ngày vẫn còn dài, tháng vẫn còn rộng, những màn "đi đêm" này sẽ diễn ra thường xuyên. Đến 1 lúc nào đó các vũ công sẽ không nhận ra được mình đang trượt dài trên con dốc ăn chơi thác loạn...nhưng tất cả vì sự nghiệp dân chơi "chơi cho quên ngày mai" thì cũng chả có gì mà phải "lăn tăn" cả... !


"Ta có thể cưỡng lại tất cả...trừ CÁM DỖ"

Vâng, từ những "học sinh nghèo tập đú" làm dân chơi cho đến những "sinh viên giàu vượt cám dỗ", có biết bao nhiêu người không giữ được mình trước nhưng cạm bẫy của đời thường,trước những con xe ga đắt tiền, trước những bộ quần áo hàng hiệu, trước những em gái xinh đẹp trên sàn nhảy... !

Trước hết xin nói về những "học sinh nghèo tập đú", họ là những ai? Là những cậu "con nhà lính mà tính nhà quan", mở mồm ra thì luôn "tiền là biển" nhưng bên trong thì có ai biết đâu là "biển đã cạn". Thế nhưng các cậu đều biết "gái đẹp tỷ lệ thuận với dung tích xi lanh" nên đều cố gắng "cày sâu cuốc bẫm" để kiếm được cho con xe ngon rồi mới tính chuyện "đong hàng".




"Và như thế anh đi", các chú cứ phi ra Đặng Dung (con phố chỉ dài khoảng 100m nhưng phải có đến 30-40 hàng cầm đồ) đặt xe, cắm điện thoại "cá đá bóng phang lô" để có thể lên đời nhanh chóng từ "ác ôn vùng nông thôn" thành "sành điệu chốn hàng hiệu".

"Ở quê em là Mít, là Na
Giờ thì em là Thuý Nga, Thuý Kiều"


Còn những cô gái "nghèo cũng cho con đú" thích "mở mày mở mặt" với thiên hạ, muốn nâng cao "giá trị" của mình trong cái xã hội xa hoa phù phiếm của dân chơi thì sao? Họ muốn được ngồi trên những con Dylan, SH, PS.





Lý do tại sao ư? Bởi vì với một thân hình đầy đặn, cân đối, "ngực tấn công, mông phòng thủ" thì khi ngồi trên SH thì vòng 3 hơi cong lên 1 góc khoảng 5 độ, 2 tay vòng ra phía trước ôm chặt với góc 40 độ và mặt vênh lên 1 góc chuẩn 40 độ thì đến lúc đó Nữ Thần Vernus sống lại cũng phải xấu hổ trước vẻ đẹp của em.

Sau khi đã trang bị đầy đủ "súng ống, đạn dược" là đến lúc những "trai tài gái sắc" chứng tỏ cái TÔI của mình giữa cái TA của thiên hạ, lao vào những cuộc chơi bất tận , "chơi như chưa bao giờ được chơi". Cũng đúng thôi, "rân chơi thì sợ gì mưa rơi", thanh niên là phải xông nha, chơi cho quên ngày mai. Thế là tuần nào cũng lên NEW, lên TOILET, Các em gái thì "kìa bé ơi sao bé ko lắc" với những động tác ưỡn ngực, lắc mông đầy khêu gợi, còn các anh giai thì rượu cứ phải "mạc ten ích ô" rót tràn bờ rồi cùng "Bắc Cạn" để chứng tỏ đẳng cấp "tiên tửu" của mình...


Sau cái màn "show hàng" đó là những mối tình "sét đánh ngang trời" của các "rân chơi mất người""trai tài gái sắc" này như "bông hồng thuỷ tinh, rực rỡ lung linh nhưng dễ vỡ. Vì dễ vỡ nên các anh trang bị thật nhiều....để lỡ vỡ thì còn thay", dân dã hơn thì "thuận mua vừa bán", em cần tiền còn anh cần tình. Hệ quả tất yếu của những mối tính chóng vánh nhuốm đầy màu vật chất này là....các nhà nghỉ. Thế nhưng với các em gái thì "khôn 3 năm dại 1 giờ, biết thế dại trước khỏi chờ 3 năm", chả thế mà em T "Xuyên" ở phố CL đã "vui vẻ" ngay ở nhà





còn em X "Xinh" khi ở nhà "hồn nhiên như cô tiên" thế này đây


Còn đây là nụ cười "dịu dàng mà ko chói loá" của em khi ở nhà nghỉ


Sành điệu là thế, hoành tráng là thế nhưng có mấy ai biết được những "ác ôn vùng nông thôn" này phải ngày đêm ngồi tính kế xoay tiền từ những con lô, con đề. Khi "quẫn" quá thì lại "liều mạng như chẳng có""trông ngày tháng dần qua". Còn những em gái thì có biết bao em phải ôm hận khi hứng chịu những trận "pháo dàn" từ bạn trai và lũ bạn đểu cáng của hắn. Có biết bao em trở thành "gái bán hoa" để có tiền phục vụ cho lối ăn chơi sa đoạ của mình.

Thế nên, ở đời thì phải biết mình là ai, "quạ thì đừng so với công, công nông thì đừng đua với SH". Hiện tượng đua đòi chạy theo vật chất, muốn thể hiện "bản lĩnh đàn ông thời nay" ngày một lan rộng trong một bộ phận giới trẻ hiện nay. Nguyên nhân khiến nó lan rộng chính là sự thiếu quan tâm của các bậc phụ huynh, sự quản lý lỏng lẻo của các nhà chức trách, đơn cử như việc để trẻ em dưới 18t vào các sàn nhảy, nhà nghỉ để rượu chè trai gái (trong khi ở Mỹ , Úc và các nước châu Âu thì 21t mới được phép mua rượu, 18t mới được phép thuê nhà nghĩ). Thiết nghĩ các bậc phụ huynh cũng như Bộ Văn Hoá nên có biện pháp để kiểm soát con cái mình cũng như các đối tượng ra vào sàn nhảy chặt chẽ hơn ! này. Tình yêu giữa đôi đi cướp giật để rồi vào tù ngồi bóc lịch

Thoáng Kiểu 9X

Posted by Cuong Oz 0 comments

    
Xưa kia Tây Thi được sử sách luôn nhắc tới bởi vẻ đẹp mà tạo hoá đã ưu ái ban cho nàng, một vẻ đẹp như đoá hoa lan đỏ chúm chím trong giữa rừng hoa đang nở rộ khoe sắc , vẻ đẹp được tô điểm bởi thời gian và không gian. Nàng chính là nơi mà vẻ đẹp của loài người hội tụ và thăng hoa, nàng đã tốn biết bao bút mực của những hoạ sĩ, những nhà văn để miêu tả lại cho hậu thế. Nàng đẹp là thế nhưng để giữ được cái vẻ đẹp đó vĩnh hằng thì càng khó hơn, đã không biết bao nhiêu ngự y với các bài thuốc quý hiếm để giúp cho nàng “trụ nhan” nhưng đó vẫn là 1 điều không tưởng đối với người xưa (nhưng với “chuyên gia giải phẩu thẩm mỹ” Nguyễn Xuân Ái- viện trưởng viện Những Bệnh Nhân Trâu Quỳ Bỏ Sót thì chắc được đấy )

   

    Trải qua năm tháng, giờ đây cùng với những tiến bộ của khoa học, những nàng “Tây Thi” bây giờ sẽ dễ dàng giữ lại vẻ đẹp của mình cùng trường tồn cùng vũ trụ từ khi phong trào chụp ảnh nude đổ bộ vào VN trong mấy năm gần đây. Tất nhiên với một số cô gái 9x, những cô gái đang ở tuổi trăng tròn,cái tuổi 17 bẻ gãy sừng trâu, cái độ tuổi đẹp nhất của thời con gái ko phải là ngoại lệ.

 
   

    Thường thì 1 album nhỏ – khoảng 20-30 tấm với cỡ ảnh 12×15 mất khoảng 600k, còn “hoành tráng như bánh tráng Tràng Bảng” thì bạn có thể làm 1 album 40-50 tấm với cỡ 25×35 thì “Lục Tốn” hơn, khoảng 2tr5-4tr. Ngoài ra, bạn còn có lựa chọn khác là chụp theo kiểu ” tuột dần”. Ban đầu thì ” kín như bưng”, sau đó là “phụ tùng” trên người cứ từng cái từng cái một ” thân ơi, tạm biệt quần áo” đi nhé, tăng thêm cảm hứng cho cả “người mẫu” lẫn người chụp. Hoặc “tạo hình” mang đậm chất nghệ thuật nhưng vẫn làm nổi bật lên cái nét đẹp của phụ nữ phương Đông

  
    Đấy là cái “thoáng” trong chuyện gìn giữ vẻ đẹp mà tạo hoá đã ban cho, vậy còn trong những chuyện mang đậm âm hưởng văn hoá phương Đông, mang đậm tính Công Dung Ngôn Hạnh của người con gái Việt Nam thì sao? Một thực tế cho thấy rằng chuyện “ăn cơm trước kẻng” ở thế hệ 9x đã ko còn gì là mới mẻ nữa bởi ngay một số cô gái 9x luôn mang trong đầu những tư tưởng” yêu là hết mình, lo giữ trinh tiết cho chồng đêm tân hôn bằng niềm tin à?” hay ” khôn 3 năm dại một giờ, biết thế dại trước khỏi chờ 3 năm”. Khi ở cạnh những người đàn ông chân thật thì thoải mái như là vợ chồng son mới cưới, thêm vào đó còn quay film chụp ảnh làm lưu niệm để xem lại mỗi khi thấy nhớ nhau (?)…!


    Đấy là cái “thoáng” của nữ sinh 9x, vậy còn nam sinh thì sao? Một số nam thanh 9x bây giờ đều thuộc lòng khẩu hiệu ” Yêu mà không cua được đã kém, cua được rồi mà không thịt được lại càng kém hơn” luôn khoe “chiến tích” của mình khi ngồi “đàm đạo”, trao đổi “kinh nghiệm” ở quán nước bên đường. Chả thế mà sau khi “săn” được con mồi, các nam sinh của chúng ta đều dần tìm cách đưa người yêu mình vào nhà nghỉ để “thịt”. Ở đây cũng phải nói rằng, nữ sinh 9x cũng :tây” hơn 8x nên việc đi vào nhà nghỉ với bạn trai cũng là chuyện “thường tình ở huyện


    Có lẽ vì "không thể kìm hoãn được cái sung sướng" đó lại nên cũng ko ít nhiều đôi tình nhân trẻ phải dắt nhau vào bệnh viện hay các phòng khám tư để giải quyết "hậu quả". Tại bệnh viện Phụ Sản Từ Dũ HCM, trung bình 1 tháng có khoảng 50 em gái đến giải quyết "hậu quả". Điển hình như ngày hôm nay, Lê - 1 cô bé mới chỉ 16t đang chờ bác sĩ gọi vì trong 1 lần đi chơi xa với người yêu " anh ý đòi và em đồng ý" . "Khủng" hơn Lê là cô bé Hương ở HN với cái thai 14 tuần dù cô mới tròn...14. Do "đú sớm" và người yêu hơn tận 8t nên trong 1 lần đi chơi đêm với bạn trai, cô và cũng bạn trai mình "ngủ thân mật" trong nhà nghỉ vì về khuya quá sợ bị các cụ chửi



Thêm vào đó, dường như trào lưu "Ăn Hàn Quốc, ngủ Hàn Quốc, Chơi Hàn Quốc" đã xâm nhập rất sâu vào trong tiềm thức của giới trẻ VN. Có lẽ bởi vì HQ có bộ film " Cô dâu 15t" nên ở VN ta ngày cũng nhiều cô dâu 15t chăng?. Chẳng hạn như T, 1 cô bé đang học lớp 9 ở trường THCS Gia Định - HCM đã lên xe bông (trong Nam gọi xe hoa là xe bông) đã có tình yêu sét đánh với anh hàng xóm có khuôn mặt điển trai như diễn viên HQ. Hệ quả tất yếu của tình yêu sét đánh này là một "sinh linh" bé bỏng đang ở trong bụng T và 2 gia đình đành phải làm đám cưới cho bọn trẻ.


Nước VN chúng ta đã gia nhập WTO, hội nhập với nền kinh tế thế giới để trở thành 1 con rồng Châu Á trong tương lai. Bên cạnh sự hội nhập đó thì có thêm 1 sự "hoà tan" của 9x VN vào lối sống "âu hoá" của teen thế giới với những quan niệm hết sức thoáng như trên. Những bậc làm cha, làm mẹ có biết không? Những người cô người thầy có biết ko? ôi, nhân tình thế thái, xã hội đổi thay nhiều quá...

Ngoài kia, thực trạng này vẫn đang diễn ra đều đặn hàng ngày, ko biết những bậc làm cha làm mẹ có biết đến hay ko? Hay lại nghĩ rằng con mình đang đi học thêm? Hay lại đang vùi đầu vào trong đống công việc cao ngất như núi? Không biết những nhà chức trách nghĩ gì khi thấy các nhà nghỉ, khách sạn cho học sinh thuê phòng khi thừa biết những học sinh này ko được phép thuê nhà nghỉ? Câu hỏi này xin được dành cho các bậc phụ huynh,các nhà chức trách giải đáp...!

Chúng ta cùng điểm qua vài " xe độc đất Sài Thành" trước khi cùng đoàn đi bão. Với khẩu hiệu "100 năm vẫn chạy tốt" Lifan đã có quyền ngẩng cao đầu với các đại gia trên thế giới







Hình ảnh là 1 minh chứng hùng hồn cho niềm tự hào của Lifan


Không thuộc hàng "siêu khủng" như chiếc Lifan ở trên nhưng với phương châm "nghèo cũng phải cho con đú" để được bằng chị, bằng em, chủ nhân của chiếc xe đạp điện dưới đây cũng "sắm" cho mình 1 biển số đẹp không kém gì con Mẹc E240 tôi đã đề cập trong phần trước








Tiếp đến chúng ta sẽ cùng chiêm ngưỡng hình ảnh của" thiên lý mã" Aprilia RS 125cc mà chúng ta có thể hay bắt gặp trên các đường đua quốc tế

Hiện nay ở Sài Thành chỉ có khỏang vài chiếc này mà thôi


Đây là mẫu mới nhất của dòng RS 125cc. Theo như tôi được biết thì giá của nó được chủ nhân nhập về với giá ... 8000 USD (mình cũng phải tích cóp mua 1 con chạy mới được )


Động cơ 2 thì mạnh mẽ, mang đặc trưng của những chiếc xe đua, làm mát bằng nước (1 xe 1 kiếm dọc giang hồ thế này thì ai đọ )


Hộp 6 số thông dụng thường thấy ở các dòng xe máy thể thao




Với bề rộng của 2 bánh trước (3.00 x 17) và sau ( 4,00 x 17) là khá lớn nên khi ôm cua sẽ bám đường hơn, giảm khả năng bị "chửa" (xin giải thích 1 chút về từ "chửa", nó được các tổ lái dùng để ám chỉ khi bị ôm cua không "khuân" và có nhiều khả năng bị "xòe" )


Với chiều dài kỹ thuật của xe là 1955mm và cân nặng tới khỏang 140kg nên chủ nhân của những con xe nếu ko phải là người khỏe mạnh thì rất khó điều khiển xe và đặc biệt là..."rất mệt" khi dắt bộ trong trường hợp hết xăng hoặc hỏng xe


Bình xăng của RS 125cc là khá lớn với dung tích là 14l trong đó bao gồm 3.5l dự trữ. Tuy dung tích lớn như vậy nhưng RS 125cc cũng thuộc loại "uống xăng như....xe tăng "






Vâng, và cuối cùng xin mời cả nhà cùng chiêm ngưỡng chiếc xe ko chỉ là duy nhất tại Sài Thành mà còn là duy nhất tại VN. Có lẽ mọi người cũng đã biết đến anh qua các báo VN nhưng hôm nay chúng ta sẽ cùng gặp lại anh qua các bức ảnh sống động hơn. Vâng, xin cùng đón chào chủ nhân của chiếc xe gỗ này là Nguyễn Văn Đỉnh, 22 tuổi.

Không hào nhoáng, tân thời như Dylan, cũng không hoài cổ như Vespa, một chiếc xe máy bằng gỗ với những đường điêu khắc tỷ mỉ, đẹp mắt bỗng trở nên nổi bật trên đường phố Sài Gòn bởi cái vẻ rất riêng, mang đậm dấu ấn của bàn tay nghệ sĩ.



Tốc độ xe 120 km một giờ, đèn chiếu hậu, xi-nhan và các phụ kiện đi kèm: thắng, đề, bàn đạp... có đủ


điểm khác biệt duy nhất của xe máy gỗ là bề ngoài được làm hoàn toàn bằng gỗ đỏ






Nhìn vào hàng loạt hình điêu khắc trên xe, từ Tấm Cám đến Sọ Dừa


từ vườn cau đến giấc mơ rồng Đông Nam Á



có thể nhận thấy sự huyền ảo trong từng nét vẽ và đôi bàn tay tài hoa của người nghệ sĩ.




Anh Đỉnh khẳng định: “Xe máy bằng gỗ lạ, nhưng quan trọng là họa tiết trên gỗ. Người chơi phải biết điêu khắc, có khiếu mỹ thuật và thật sự đam mê thì mới thấy khoái”


Dẫu không ngốn đến hàng trăm nghìn USD như kiểu chơi xe BMW hay Mercedes, cũng chẳng tốn công đến các ngõ ngách tìm xe cổ, nhưng anh Đỉnh đã phải “đổ mồ hôi, sôi nước mắt” mới có được chiếc xe này.


Ròng rã 6 tháng trời cùng với 1 người bạn của mình, anh Đỉnh miệt mài ngồi "độ" cho con Trâu Gỗ của mình. Từ chụp hình xe đưa lên máy tính, hêm bớt để có thông số kỹ thuật đúng... đến chạm khắc họa tiết theo các sự tích Trầu cau, Tấm Cám... Tất tần tật đều tự làm lấy.


“Ngồi trên chiếc xe mơ ước, nhận được những tiếng trầm trồ và ánh mắt ngưỡng mộ của người đi đường, bao nỗi vất vả cũng theo gió mà bay đi”, anh Đỉnh hào hứng nói.

Vậy là chúng ta đã kết thúc màn "biểu dương lực lượng" cũng vừa kịp đến giờ G. Đã đến lúc thực sự của cuộc chơi "tìm cảm giác" mạnh của các "tổ lái" Sài Thành. Vâng, chuyện "đi bão" ở Sài Thành hay các cuộc đua "vô tiền khóang hậu' ở HN thì thường cũng có nhiều điểm chung giống nhau. Bao giờ cũng sẽ là màn chạy biểu dương lực lượng và để các tổ lái khác nhập vào đoàn cho thêm xôm tụ


Thường thì trước 10h30 tối, các tổ lái Sài Thành sẽ đổ về các con đường trung tâm ở các quận 1 và 3 như Nguyễn Thị Minh Khai, Nguyễn Đình Chiểu, Lê Lợi, Trần Hưng Đạo , Lê Thánh Tôn... nơi tụ tập phần lớn các dân chơi của đất Sài Thành.


Khi đã hết tiết mục "cưỡi ngựa xem hoa" các tổ lái sẽ đổ về "tâm bão" ở quận 5 như các đường Nguyễn Trãi, An Dương Vương, Hùng Vương, Nguyễn Tri Phương... Đặc biệt là Nguyễn Trãi và An Dương Vương được mệnh danh là " con đường của dân chơi" (giống với đường Thanh Niên ở HN) nơi các dân chơi khoe "hàng". Tất nhiên, phải nói thêm là không cần phải nói với nhau 1 lời nào vì các tổ lái tự hiểu rằng vòng xoay của “bão” được thiết lập".

Cũng cần phải nói đến các "cổ động viên" nhiệt tình ở quận 5. Thường thì khi có "bão", người dân sẽ tụ tập ở 2 bên đường trên các phố Nguyễn Trãi,An Dương Vương.... càng làm cho các tổ lái trở nên "bốc" hơn và tất nhiên là sẽ ko thiếu các màn biểu diễn "đổi lái", "bốc đầu 1 tay", "úp lửa".... để cảm ơn "khán giả " trước khi "bão" thực sự nổi lên.


Trong những đêm "bão" với quy mô lớn như hồi SEAGAME vừa rồi thì chỉ cần 1 vài chú "nẹt ga" phi lên là y như rằng cả đoàn sẽ lập tức "kéo" theo ngay. Tuy nhiên, trong những đêm bão này phần lớn là "tự phát" nên nó không mang lại được nhiều hấp dẫn như trong các cuộc "tay bo".

Khi cả nước cùng hòa mình vào không khí chiến thắng của đội nhà ở SEA GAMES thì 2 nhóm thanh niên tụ tập khỏang gần 20 chiếc xe máy với sự cổ vũ nhiệt tình của đám đông bên đường đã chạy với vận tốc 80-100km/h tại khu vực đường An Dương Vương - Trần Phú. Trên lộ trình của cuộc đua "vui", V "đen" đã nhiều lần "tạt đầu", "quẫy đuôi" làm 2 đồng chí của nhóm bên kia bị "xòe". Kết quả là T mập, cầm đầu nhóm bên kia đã lên tiếng thách thức V đen đua "tay bo" và phần thưởng sẽ là chiếc xe của kẻ chiến bại !

Lời đề nghị được chấp nhận, đại ca lãnh đạo của 2 đội sẽ so tài với nhau 5 vòng theo"lộ trình khép kín". Nguyễn Trãi - An Dương Vương. Cuộc đua diễn ra trong sự hò reo, cổ vũ của đám đông đứng 2 bên đường ngay sau đó 15'. Hai tay đua đều phóng với tốc độ 80-90 km/h.

Tại vòng đua cuối cùng, V đen đang "cầm cờ". Khi đến đọan cua cuối đờng Nguyễn Trãi vòng sang An Dương Vương, trước mặt có con xe tải chạy đến, V đen liền làm động tác " quẫy đuôi" ép T mập vào trong rồi đảo người , " tạt đầu" con xe tải trong gang tấc. Còn T mập do mải nhìn để ý việc vượt lên V đen nên đã ko quan sát đến chiếc xe tải, liền dồn số liên tục tưởng chừng hộp số phải vỡ tan ra ( xin nói thêm 1 chút ở đây, với vận tốc lên tới gần 1 lít, khi chỉ cách xe tải với khỏang cách gần như vậy, thì việc giảm ga, bóp 2 phanh cùng 1 lúc thì chỉ là....tự sát vì xe sẽ bị "chửa" trượt ngang ra và chắc chắn là nằm gọn ngay đầu xe tải ) sau đó liền bóp cùng lúc cả 2 phanh nên kết quả chỉ bị nát cái chắn bùn phía trước do "liếm" vào đuôi xe tải (ko chết là may roài ). Tất nhiên sau đó thì ai cũng biết, kẻ chiến bại phải nộp xe cho V đen thôi

Tuy nhiên, có lẽ tổ lái với biệt danh "Valentino Nhi" đang là "nỗi kinh hoàng" cho mọi tổ lái Sài Thành.


Vậy là phần 1 của dân chơi Sài Thành 2006 đã qua đi với màn trình diễn ấn tượng đến từ các con" xế hộp" yêu quý của các đại gia Sài Thành. Vâng, với các đại gia thì việc chơi xe cũng là 1 cách để họ chứng minh cho "sự tồn tại" của mình trong cái đất nước nhỏ bé với khoảng hơn 80 triệu dân này. Đại gia ăn chơi tàn bạo là thế, thế còn các thiếu gia, các công tử thì sao Người xưa có câu "Đời cha ăn mặn, đời con khát nước....đời cháu đi tiểu ". Chúng ta hãy xem các thiếu gia tiêu tiền như thế nào
Ngược dòng thời gian trở lại cuộc thi "đường vào nhà tù nhanh nhất" của 4 thanh niên "cao to đẹp trai, ăn nói khoan thai, nhà 3 mặt tiền, bố có...xe tăng" cách đây khá lâu tại Sài Gòn


Nổi bật trong 4 nam thanh đó, có lẽ phải kể đến Cường dollar (hix, mình chỉ là Cường... VND, đúng là đom đóm so với mặt trời) cưỡi trên con Mẹc SLK đời 99-00 với biển số 52V-4224 (biển số này có thể không chính xác do đã quá lâu roài ) và tất nhiên là sau khi bị tóm thì con xe này đã được xung công quỹ (cả một đống tiền chứ có ít đâu, nhưng chắc với Cường dollar thì nó chỉ là "muối bỏ biển" mà thôi )


Nhân đây cũng nói thêm 1 chút, Cường dollar cũng là chủ nhân chiếc M3 trong phần 1 của Dân Chơi Sài Thành 2006. Hiện giờ thì không rõ là anh đang đi xe gì vì anh thay xe như thay áo. Điều này cũng dễ hiểu thôi bởi phương châm sống của anh là " Thà 1 phút huy hòang còn hơn le lói suốt trăm năm", anh đã kịp đặt dấu ấn của mình trong lòng dân chơi trước khi anh "lặn mất hút con mẹ hàng lươn" 1 khỏang thời gian cách đây khá lâu (ngoài lề 1 chút, phương châm của tôi là 2 phút huy hoàng rồi vụt tắt nên vẫn chưa đặt dấu ấn trong lòng dân...chơi được )


Tuy nhiên Cường dollar giờ chỉ là chuyện "Giã từ dĩ vãng", dành cho đám con nít kể cho nhau nghe mà thôi. Có câu "Sài Gòn sóng sau đè sóng trước ", đất Sài thành hiện nay nổi tiếng với "tứ đại thiếu gia" tiền nhiều như nước sông Sài Gòn và cách chơi ngông thì những quý tử đua xe bạc tỷ cách đây mấy năm chỉ là hàng rơm rác .

Vậy tứ đại thiếu gia là ai?


Đầu tiên phải nói đến "Đại ca lãnh đạo" là V, cậu ấm của một "ông to" mà ai nghe cũng phải xanh mặt . "Kém phân" hơn 1 tí là nhị thiếu gia T, con của một nữ đại gia trong ngành địa ốc. Còn tài sản thì "nhiều như quân Nguyên", đất đai rải rác khắp các đô thị lớn dọc từ Nam ra Bắc và có thể nói nữ đại gia này có thể sánh ngang tầm với các đại gia trên thế giới. Tiếp đến là tam thiếu gia Đ, con trai của một quan chức đứng đầu ngành cơ khí, tuy nhiên do "ông già" đã nghỉ hưu nên "lương thực và đạn dược" của Đ có phần kém hơn trong "cuộc chiến không có hồi kết" này. Cuối cùng là tứ thiếu gia A,con trai của một doanh nhân giàu nứt đố đố vách với các vụ "áp phe" kinh điển trong giới doanh nhân !

Trong những ngày đầu mới "xuống núi", do còn chưa nhiều "lịch duyệt" về chốn giang hồ hiểm ác nên tứ đại thiếu gia chỉ làm cặp với các em người mẫu không mấy tiếng tăm. Quả không hổ thẹn là những "đóa hoa kỳ tài " trăm năm...có bốn, chẳng mấy chốc các thiếu gia đã nâng tầm ăn chơi của mình lên hàng nghệ thuật khi chuyển đối tượng săn đón sang các diễn viên điện ảnh có tiếng.

Có lẽ ít người biết chuyện thiếu gia Đ tại Vũng Tàu đã "đi vào lịch sử" với việc 3 ngày tiếp 3 nữ diễn viên trẻ, "đẹp như thiên tiên" và tất nhiên đều có tiếng tăm cả. 1 điều thú vị là các cô gái đều được tặng 1 chai nước hoa mang nhãn hiệu..... Cognac XO.


Có lẽ các bạn sẽ cho là tôi viết nhầm tên rượu thành tên nước hoa chăng Câu trả lời là không vì thiếu gia Đ có sở thích rót rượu lên toàn thân người đẹp (tất nhiên là không còn mảnh vải nào) và "mượn da" của nàng làm ly ( 1 thú vui thật là "tao nhã" và xa xỉ , hiếm thấy, hiếm thấy )

Cũng cần phải nói thêm là không phải ai cũng "chịu được nhiệt" như tứ đại thiếu gia bởi cái giá "vui vẻ" với các nàng diễn viên, người mẫu ko hề rẻ tí nào, khỏang...1k-3k USD mà thôi
(sự lên xuống của giá tùy vào độ nổi tiếng, nhan sắc của nàng đó). Nếu giả sử các nàng này được niêm yết trên sàn chứng khóan, bữa nào mà xuống giá khéo dân chơi đổ xô mua nghẽn cả mạng
Tuy nhiên, độ ăn chơi của Đ cũng chỉ là hàng thứ 3 mà thôi bởi V mới là "người đàn ông gắn liền với những kỳ tích". Chuyện là trong 1 đêm trăng thanh gió mát trên bãi biển, 2 bên là 2 người đẹp, V mới nổi hứng chơi trò "vui chơi có thưởng" bằng việc đoán số xe của V. Khi 1 trong 2 người đẹp đoán trúng thì cũng là lúc V rút chìa khóa con Pajero với giá khỏang gần 70k USD trao cho em (Công tử Bạc Liêu ngày xưa có sống lại cũng phải bái làm sư phụ)


Vâng, đó là những huyền thoại về "tứ đại thiếu gia" của đất Sài Thành. Vậy còn các "tiểu thiếu gia" đất Sài Thành thì sao? Trước khi nói đến các tiểu thiếu gia, chúng ta cùng điểm lại 1 chút về dân chơi Hà Thành. Trong 1 phần của series, tôi có đề cập tới việc "đổi bồ" cho nhau của các thiếu gia. Có lẽ đó đã trở thành mốt khi mà nó cũng rất thịnh hành trong Nam. Chúng ta sẽ hiểu rõ hơn về nó qua chuyến "du lịch" của thiếu gia Minh, 1 người nhẵn mặt tại các tụ điểm ăn chơi ở Sài Thành

Trong các cuộc đi chơi xa của hội M, thường bao giờ cũng có màn " vui chơi giải trí". Thể lệ của trò chơi rất đơn giản, cả nhóm vừa uống rượu có pha thuốc kích dục vừa chơi bài “tiến lên” (xin nói nhỏ 1 chút là tiến lên miền Nam khác miền Bắc à nghen ) ghi điểm, vật cá cược là "người yêu" của các thiếu gia. Lấy 50 điểm làm mốc, người đủ trước thì được quyền chọn "người yêu" của 1 trong 2 thằng “cầm đèn đỏ” để... phục vụ qua đêm cùng với đặc quyền giữ lại bạn gái của mình.Hai lần đi “du lịch”, ba cô bạn gái của nhóm chiến hữu lần lượt đổi qua tay M và tất nhiên T, người xinh nhất trong bọn cũng là bồ của M, cũng bị các chiến hữu "vùi hoa dập liễu" không thương tiếc mỗi khi M "cầm đèn đỏ".

Tuy không thuộc hàng "khủng long bạo chúa" như "tứ đại thiếu gia" hay các tiểu thiếu gia nhưng Hoàng Anh cũng có những màn ăn chơi đầy ấn tượng , đặc biệt là đối với tầng lớp dân thường như tôi . Có lẽ các bạn sẽ hiểu được phần nào về sự nghiệp ăn chơi của Hoàng Anh qua 1 vài bức ảnh về lễ sinh nhật của anh dưới đây






Không được "hoành văn tráng" như sinh nhật Hoàng Anh, nhưng K lại tổ chức sinh nhật của mình trong 1 không khí có phần " thân mật" hơn. Những thành viên tham gia buổi sinh nhật đó đã chúc mừng sinh nhật K theo 1 cách không giống ai, có lẽ là "độc nhất vô nhị" từ trước tới nay và hoàn toàn đúng với cả nghĩa đen lẫn bóng của từ "thân mật" khi mà...họ cùng "ngủ thân mật" với nhau trong sinh nhật đó












Tuy nhiên đời không phải lúc nào cũng là màu hồng. 2 trong số 4 tứ đại thiếu gia đã bị công an tóm gọm khi đang "mây mưa" với 2 hoa hậu và 1 người mẫu trong 1 khách sạn 5 sao tại Sài Thành. Còn 1 thiếu gia khác may mắn không tham gia do bị 1 hoa hậu "trói" và đang bận bịu làm lễ cưới. Tuy nhiên, vụ việc cuối cùng cũng ko được làm rùm beng lên vì phụ huynh các thiếu gia đều là người có danh tiếng nên đã năn nỉ bên công an. Cuối cùng các thiếu gia chỉ bị xử phạt hành chính để cảnh cáo.

Còn về M thì sao? M đã "chết đứng như Từ Hải" khi cầm trong tay tờ giấy xét nghiệm HIV dương tính của 1 em gái trong hội... Chiếc dây thòng lọng của tử thần đang treo trên đầu Mvà tất cả các thành viên còn lại cho nhóm, nó chỉ còn là vấn đề thời gian mà thôi !

Còn K thì trong bữa sinh nhật thân mật khác đã bị "sốc" thuốc do chơi quá liều. Tuy nhiên, phúc mười đời cho K là "chưa lên nóc tủ ngồi bán hoa quả " khi được các chiến hữu đưa đi cấp cứu kịp thời. Tuy nhiên sau đó thì "hộ khẩu thường trú" của K đã được chuyển vào trại cai nghiện trong nước mắt của bà mẹ trước chính sách "Bàn Tay Thép" của ông già K.

Vâng, đó là cái cách ăn chơi, cái cách tiêu tiền của các thiếu gia Sài Thành. Tôi lại nhớ lại câu nói của một dân chơi "Bố mẹ tao cướp được của thiên hạ nên bọn tao trả lại thiên hạ" thôi. Phải chăng với họ thì những cuộc ăn chơi không có điểm dừng đầy thác loạn này là 1 cách để trả lại tiền cho thiên hạ? Phải chăng vì thế mà họ ngày càng sa vào 1 lối sống không lành mạnh, 1 vực sâu tối tăm không lối thoát? Mong những người đang trên con đường trở thành "dân chơi" hãy kịp dừng lại trước khi quá muộn và mong các bạn mới chỉ có ý nghĩ muốn làm "dân chơi" trong đầu hãy xóa bỏ nó ra khỏi đầu mình càng xa càng tốt. Vài điều chân tình.